Cho những ngày tâm hồn không thấy nắng.
Cho 1 chút vị đắng, thoảng ngọt ở trên môi.
1 ngày nào đấy bạn sẽ cảm thấy chán cái cuộc đời này. Nản với cuộc sống này. Công việc không xuôi. Tình cảm không thuận. Sức khoẻ không nhiều. Vui vẻ cũng chẳng được bao nhiêu.
Điều này là lẽ tất yếu sau 1 loạt những sai lầm của bản thân. Cũng là hệ quả của cuộc hành trình đau thương ai cũng cần trải qua trong những bước trưởng thành.
Nhưng bạn biết không, bạn có thể chán, bạn có thể mệt, nhưng đừng trách cuộc sống, đừng chán cuộc đời. Người ta có câu, trời sinh ắt dưỡng. Hay nói nôm na hơn trời sinh voi sinh cỏ.
Cha mẹ sinh ra ta, mệnh số ắt nuôi ta lớn.
Cho ta trí tuệ để học tập làm việc.
Cho ta duyên số để gặp gỡ bạn bè, trọn vẹn yêu thương.
Dù sinh ra có thiếu khuyết, cha trời mẹ đất cũng sẽ tìm cách để ta được lớn khôn.
Cuộc sống đối xử với ta rất tử tế. Như mẹ thiên nhiên vốn luôn bình hoà. Chỉ có con người với người là lắm lúc tệ bạc cả nhau.
Có thể là khó dễ trong công việc.
Cũng có thể là sân si trong quan hệ.
Cũng có thể là lừa dối phản bội trong những câu chuyện tình cảm thương yêu.
Lắm lúc thất bại là do người hại. Lắm lúc thua thiệt là do bản thân chẳng đủ tài giỏi nhiều phần.
Bạn thấy đấy lỗi là của con người, chứ cuộc đời nào có làm gì mình đâu.
Cuộc sống này luôn rất đẹp, luôn rất muôn màu, luôn rất thần kì và rực rỡ nhiều khi.
Hãy cứ sống, hãy cứ tận hưởng, hãy cứ cảm nhận từng hơi thở của bạn. Hãy làm việc hết mình, hãy nỗ lực hết ý. Buông thả bản thân khi lười biếng, xốc lại tinh thần khi có điều mình mong mỏi để phấn đấu dài lâu.
Đừng làm mọi thứ nửa vời, đừng sống 1 cuộc đời dang dở. Đừng đổ lỗi đừng đổ tại. Đừng oán đời đừng giận trời.
Mẹ thiên nhiên vốn rất dịu dàng. Chỉ cần bạn khởi 1 tâm nguyện và nỗ lực vì nó. Đất trời bao la, vũ trụ rộng lớn sẽ ứng nguyện mà giúp sự của bạn thành thôi.
Còn lại thì, người không tử tế với ta, ừ thì tiêu tan phần nghiệp quả ta nợ họ.
Đừng để ưu phiền lại trong lòng, đừng giữ mỏi mệt lại trong tâm.
Hãy cho bản thân được làm điều mình muốn. Ăn 1 món thật ngon, đọc 1 cuốn doremon như ngày bé. Xem 1 bộ phim nhảm nhí, nghe 1 bản nhạc dịu dàng, nhâm nhi 1 tách cafe nhiều sữa hơn bình thường 1 tí. Để cảm nhận cái ngọt lịm nơi cổ họng cùng chút đắng lặng thoảng trên môi.
Ngắm đường ngắm phố, ngắm đất ngắm trời, ngắm đời ngắm người.
Đừng tìm kiếm sự bình yên hay câu trả lời cho các câu hỏi từ phía bên ngoài.
Đào sâu vào suy nghĩ 1 chút, suy sâu vào tâm thức 1 tẹo. Bạn sẽ thấy tất cả an nhiên và tất cả đáp án, vốn có sẵn ở phía bên trong bạn rồi.
Vấn đề là, bạn có nhìn thẳng vào nó hay không thôi?
Theo Thiên An
LifeHub