Chúng ta luôn muốn nắm bắt sự ổn định bởi vì con người sinh ra với nỗi sợ hãi về những thứ không biết trước, nhưng nếu lòng bạn mong muốn được vẫy vùng thì hãy dũng cảm đi theo, nếu không chịu thử những con đường mới thì chúng ta sẽ chỉ mãi thu hoạch được những cái cũ mà thôi!
Cách đây vài năm, trước khi thị trường điện thoại thông minh trở nên phổ biến, một thanh niên đã lập một sạp hàng ở khu vực phồn hoa nhất thành phố để bán phụ kiện điện thoại, nhân tiện cũng làm dịch vụ dán màn hình điện thoại. Lúc đó có người hỏi anh rằng, anh có thể kiếm được bao nhiêu tiền trong một ngày như thế này?
Nam thanh niên lúng túng trả lời: “Không có con số chính xác. Lúc thuận lợi có thể lãi 300 ngàn một ngày, hôm bán không được thì chỉ có 100 đến 150 ngàn.”
Người đó nói: “Tôi giả sử rằng anh kiếm được 300 ngàn một ngày, vậy thì 1 tháng anh sẽ có thu nhập là 9 triệu, chưa trừ chi phí ăn, uống và đi lại. Số tiền này có thể nói là tương đối ổn hơn so với những nhân viên văn phòng mới, nhưng bù lại anh phải dầm mưa dãi nắng cả ngày trời ngoài đường, cả tháng không được nghỉ ngày nào, tính ra thì số tiền này vẫn không đáng. Tiền gửi ngân hàng của con gái tôi không tháng nào ít hơn 15 triệu, đã thế 1 tuần còn có 2 ngày nghỉ phép vào cuối tuần. Tuổi trẻ, tốt hơn hết là nên tìm một công việc ổn định, vững chắc mà làm.”
Người đàn ông tự hào tính thu nhập hàng tháng của chàng trai trẻ, và đóng vai trò là một người tốt để đưa ra lời khuyên cho anh ấy.
Nhưng lời khuyên đó có thật sự đúng? Chẳng lẻ làm công ăn lương không có ngày thất nghiệp sao? Chẳng lẽ bán sạp lề đường sẽ cứ mãi là bán sạp hay sao? Tương lai dù sao cũng là không thể nào dự đoán được.
Bạn có bao giờ để ý rằng khi một người hỏi bạn kiếm được bao nhiêu một ngày và lấy ra một chiếc máy tính để tính thu nhập hàng tháng của bạn, thì đa số họ đều có một ý nghĩ mặc định rằng thu nhập tương lai của bạn sẽ không có gì thay đổi. Họ nghĩ rằng thu nhập hiện tại của bạn vẫn sẽ bằng thu nhập trong mười năm tới, trong suy nghĩ của họ không có từ tiềm năng, rằng thu nhập không thể tăng trưởng, cũng như không có khả năng phá sản.
Hầu hết những người làm công ăn lương đều biết rằng công việc rất ổn định và mức lương sẽ không có dao động lớn, mức lương được tính theo thâm niên, trình độ. Thành tích công việc chỉ chiếm một phần nhỏ trong thu nhập mà thôi.
Hầu hết các công việc đó đều rất khó tăng lương, muốn tăng thu nhập thì chỉ còn cách leo lên cấp quản lý cao hơn. Tuy nhiên, mức lương của cấp quản lý cũng không có tăng thêm bao nhiêu, muốn có thêm thu nhập thì bạn lại phải tiếp tục leo lên.
Đặc biệt là thế hệ lớn tuổi, những người có thể đã cần mẫn và tận tụy hàng chục năm, công ty có lẽ cũng đã cho họ 1, 2 lần tăng lương, nhưng trong quan niệm nghề nghiệp của họ, dù có làm việc bao lâu thì số tiền cũng không thay đổi nhiều.
Do đó, họ quan tâm nhiều hơn đến mức lương khi mới vào công ty, nếu không quá tệ và vượt mức trung bình thì họ sẽ cảm thấy đây là một công việc tốt.
Người thanh niên bán lề đường khi nãy là một đàn anh hơn tôi ba tuổi. Khi vừa bắt đầu, anh ấy cũng đã từng dao động, nhưng nghĩ lại bản thân đã chọn tự bày sạp kinh doanh thì không thể được voi đòi tiên, mong cầu thêm được thu nhập ổn định nữa.
Trong quá trình khởi nghiệp, anh phát hiện ra rằng nhiều người khi mua điện thoại ở nơi khác đều đến gian hàng của anh để dán cường lực màn hình điện thoại, vì trong cửa hàng điện thoại di động, giá tiền dán cường lực và mua thêm một chiếc ốp lưng điện thoại tương đối đắt. Mọi người vì muốn tiết kiệm nên đã chọn đến các sạp lề đường.
Khi đó, anh ấy lập tức nảy ra một ý tưởng, liệu mình có thể nhập vài mẫu điện thoại về bán luôn hay không?
Sau một thời gian bán điện thoại di động, anh nhận thấy có vẻ như hầu hết người lao động nhập cư đến gian hàng của anh đều không có thẻ điện thoại di động nội địa, họ cần thay thẻ SIM điện thoại di động để không bị tính phí cao. Vì vậy, anh cũng đã nhập thẻ di động về để bán.
Dần dần, sạp không chứa được nhiều hàng hóa nữa, nên anh đã thuê một gian hàng nhỏ và dựng hẳn một tấm bảng hiệu.
Khi anh ấy có thể cung cấp ngày càng nhiều dịch vụ, các nhà cung ứng về thẻ sim và điện thoại cũng đã tìm đến để thảo luận về việc hợp tác với anh ấy vì lưu lượng khách trong gian hàng của anh ấy quá nhiều.
1 truyền 10, 10 truyền 100, kết quả là công việc kinh doanh của anh ngày càng khởi phát.
Sau này, các sản phẩm điện tử khác như bộ định tuyến, TV box, card mạng không dây đều có thể được tìm thấy trong cửa hàng của anh ấy.
Thu nhập tuy không ổn định nhưng cũng đã gấp mấy chục lần so với lúc ban đầu, giờ anh ấy đã là chủ của 3 cửa hàng điện thoại di động.
Lời khuyên của tôi là, nếu bạn chọn làm công ăn lương, chỉ cần bạn nghĩ công ty tốt và vị trí phù hợp, bạn có thể đi làm thử. Xin lưu ý rằng tôi đang nói là làm thử. Vì tôi không biết liệu làm trong công ty đó có tương lai hay không, ngay cả ông chủ của công ty đó đôi khi còn không biết liệu công ty họ có thể trụ được bao lâu nữa mà, huống chi là một người ngoài như tôi. Nhưng cũng có khả năng công ty sẽ phát triển rất tốt trong tương lai và bạn cũng cảm thấy tốt khi làm ở đó.
Mấu chốt chính là bạn cần phải làm rõ mình muốn cái gì. Chúng ta luôn muốn nắm bắt sự ổn định bởi vì con người sinh ra với nỗi sợ hãi về những thứ không biết trước, nhưng nếu lòng bạn mong muốn được vẫy vùng thì hãy dũng cảm đi theo, nếu không chịu thử những con đường mới thì chúng ta sẽ chỉ mãi thu hoạch được những cái cũ mà thôi!
Khi khởi nghiệp trong bất kỳ ngành nghề nào, lúc đầu, có thể bạn chỉ thu được lợi nhuận thấp hơn nhiều so với các bạn bè của mình, nhưng không phải những công việc khiến người người ghen tị thường không được yêu thích ngay từ lúc bắt đầu sao?
Hãy nhớ, không có công việc nào là vừa làm đã thấy tiền đồ xán lạn cả. Như câu: “Không phải thấy hy vọng mới cố gắng, mà là phải cố gắng trước rồi mới thấy được hy vọng.”
Lifehub tổng hợp
Nguồn bài viết